Xuất nhập khẩu của Trung Quốc giảm mạnh trong tháng 7
Ở một số loại bệnh, nguy cơ mắc bệnh có thể khác nhau tùy thuộc vào giới tính. Với bệnh phình động mạch chủ, nam giới có nguy cơ mắc bệnh cao gấp 5 lần phụ nữ, theo chuyên trang sức khỏe Healthline (Mỹ).Ô tô con lại chạy ngược chiều trên cao tốc Thái Nguyên
GPX Rock 110 trông nhỏ gọn nhưng thực chất có kích thước lớn hơn Honda Wave Alpha
Lâm Hùng phản ứng khi bị Lâm Vỹ Dạ 'cà khịa' trên truyền hình
Để chuẩn bị cho chiến dịch vòng loại Asian Cup 2027 (bắt đầu từ ngày 25.3), VFF đã lên kế hoạch khá chi tiết. Theo đó, ngày 20.3, đội tuyển Việt Nam dự kiến có trận giao hữu với Myanmar trên sân Bình Dương. Đây là trận đấu để HLV Kim Sang-sik rà soát đội hình, đánh giá tổng quát lần cuối lực lượng của đội tuyển Việt Nam, trước khi chúng ta tham dự vòng loại giải châu Á. Ở các trận đấu trong tháng 3 và tháng 6 năm nay, trong khuôn khổ vòng loại Asian Cup, đội tuyển Việt Nam chắc chắn vắng mặt tiền đạo Nguyễn Xuân Son do chấn thương. Đây là rủi ro của đội tuyển Việt Nam nói chung và rủi ro của Xuân Son nói riêng, nhưng cũng là cơ hội cho các tiền đạo khác thể hiện năng lực, chứng minh sự cần thiết của họ với đội tuyển.Ngoài Nguyễn Tiến Linh gần như chắc suất thi đấu ở vị trí trung phong thay Xuân Son, các tiền đạo khác sẽ cạnh tranh chỗ đứng chơi bên cạnh cầu thủ đang khoác áo đội Bình Dương. Ở một số loạt trận thuộc các giải đấu trong nước những ngày qua (V-League và Cúp quốc gia), có 2 chân sút nội đang thể hiện tốt, gồm Nhâm Mạnh Dũng (Thể Công Viettel) và Nguyễn Trần Việt Cường (Bình Dương). 2 tiền đạo này không có mặt tại AFF Cup 2024, nhưng có thể họ sẽ được trao cơ hội tại vòng loại Asian Cup 2027. Cả Việt Cường (cao 1,80 m) lẫn Mạnh Dũng (1,81 m) đều là những tiền đạo có ưu thế về thể hình, kỹ thuật khá, có kinh nghiệm thi đấu quốc tế, nhờ từng khoác áo đội tuyển U.23 Việt Nam trước đây. Riêng Việt Cường có thêm khả năng đá phạt tốt, sẽ giúp đội tuyển Việt Nam tăng thêm độ nguy hiểm trong các tình huống cố định. Sẽ không bất ngờ nếu các tiền đạo này được thi đấu trong trận gặp Lào (ngày 25.3) tại vòng loại Asian Cup, hoặc trận giao hữu với Myanmar (ngày 20.3).Cũng trong số các tiền đạo không được tham dự AFF Cup 2024, cầu thủ trẻ Đình Bắc (CLB Công an Hà Nội) và ngôi sao kỳ cựu Nguyễn Công Phượng (Bình Phước) cũng là những cái tên đang được người hâm mộ quan tâm. Đây là những mẫu cầu thủ chơi thiên về kỹ thuật, có thể giúp HLV Kim Sang-sik chuyển đổi lối chơi tấn công của đội tuyển Việt Nam, từ lối đá bóng dài, thiên về thể lực, dồn nhiều bóng cho Xuân Son trước đây, chuyển sang lối phối hợp bóng ngắn, kiểm soát bóng nhiều hơn ở tuyến trên, trong bối cảnh Xuân Son đã chấn thương.Ngược lại, về phía những tiền đạo từng có tên trong đội hình dự AFF Cup, nhưng vẫn cần phải phấn đấu nhiều hơn, nếu không muốn mất chỗ ở đội tuyển quốc gia. Số này có tiền đạo Đinh Thanh Bình, người thể hiện khá nhạt nhòa tại giải vô địch bóng đá Đông Nam Á. Đinh Thanh Bình cũng là tiền đạo duy nhất của đội tuyển Việt Nam tại AFF Cup 2024, không ghi được bàn thắng nào.Thanh Bình phải chứng minh mình hiệu quả hơn trước, mới mong giữ được chỗ đứng trong sắc áo đội tuyển, trong bối cảnh hiện có rất đông các tiền đạo khác, như Nhâm Mạnh Dũng, Nguyễn Trần Việt Cường, Nguyễn Đình Bắc, hay Nguyễn Công Phượng đầy khao khát thế chỗ Đinh Thanh Bình ở đội tuyển Việt Nam.Ngay đến những người đã thể hiện khá ở AFF Cup như Bùi Vĩ Hào hay Nguyễn Văn Toàn, họ vẫn cần thể hiện tốt hơn nữa, nhằm chứng minh họ xứng đáng trụ lại đội tuyển quốc gia. Sự cạnh tranh của các tiền đạo nội trong những ngày tới vì thế sẽ rất gay cấn. Và sự cạnh tranh nói trên sẽ tạo động lực giúp đội tuyển Việt Nam phát triển tốt hơn, tạo động lực để sân cỏ trong nước tốt hơn, hấp dẫn hơn!
Hôm nay (27.1) là tròn 7 năm trận chung kết U.23 châu Á 2018. Trên đất Thường Châu lạnh giá, với màn tuyết trắng xóa phủ kín mặt sân, U.23 Việt Nam đã làm nên chiến tích phi thường khi chiến đấu sòng phẳng với U.23 Uzbekistan ở trận chung kết. Thầy trò HLV Park Hang-seo hòa đối thủ với tỷ số 1-1 cho đến tận phút cuối cùng của hiệp phụ thứ hai, trước khi thua bởi pha lập công quyết định của Sirodov bên phía đối thủ.Dù thua ở giây cuối cùng và lỡ hẹn với đỉnh vinh quang, nhưng U.23 Việt Nam đã có giải đấu xứng đáng đi vào lịch sử. Quang Hải cùng đồng đội vượt qua bảng đấu có sự hiện diện của các đội mạnh như U.23 Hàn Quốc, U.23 Úc và U.23 Syria. Ở tứ kết, U.23 Việt Nam tiếp tục đánh bại U.23 Iraq trên chấm luân lưu với tỷ số 5-4 (hòa 3-3 sau 120 phút). Còn tại bán kết, học trò HLV Park Hang-seo đã chơi một trong những trận hay nhất mà bóng đá Việt Nam từng chứng kiến khi hạ U.23 Qatar với tỷ số 4-3 cũng trên chấm luân lưu (hòa 2-2 sau 120 phút).Hành trình kỳ diệu của U.23 Việt Nam chỉ khép lại ở những giây cuối trong trận chung kết, trong cơn mưa tuyết lạnh giá ở Thường Châu. Khoảnh khắc Quang Hải sút phạt với quỹ đạo cầu vồng đưa bóng nằm gọn trong lưới U.23 Uzbekistan, thước phim Duy Mạnh cắm cờ trên đụm tuyết, hay hình ảnh toàn đội căng mình chống chọi đối thủ mạnh hơn nhiều đã thắp lại ngọn lửa niềm tin cho bóng đá Việt Nam, trở thành biểu tượng cho tinh thần thi đấu của một thế hệ kiên cường, không bao giờ từ bỏ."Mai này ai nhắc lại Thường Châu..." là dòng tựa đề mà trang chủ FIFA dành tặng cho U.23 Việt Nam. Sau 7 năm, giải đấu này vẫn nằm trong tâm trí người hâm mộ với ký ức không thể phai mờ. Đây cũng là giải đấu hiếm hoi đã đưa người hâm mộ ra đường ăn mừng, "đi bão" với màu cờ đỏ sao vàng rực sáng từng con phố. Sau giải U.23 châu Á 2018, bóng đá Việt Nam cũng thiết lập hàng loạt cột mốc đáng nhớ: đứng hạng tư ASIAD 2018, vô địch AFF Cup 2018, lọt vào tứ kết Asian Cup 2019 và vòng loại thứ ba World Cup 2022. Kỷ nguyên thành công rực rỡ của HLV Park Hang-seo mãi là vết son chói lọi trong lịch sử bóng đá Việt Nam.Sau 7 năm, người hâm mộ Việt Nam lại đổ ra đường ăn mừng chức vô địch AFF Cup 2024. Ở đó, những người hùng Thường Châu năm nào như Quang Hải, Duy Mạnh, Xuân Mạnh, Tiến Dũng... đều đã để lại dấu ấn đậm nét, giúp đội tuyển Việt Nam trở lại đỉnh cao Đông Nam Á.
Những điều về serum dưỡng da không phải ai cũng biết
Trên Sydney Morning Herald, Ben Groundwater viết: Bây giờ là 7 giờ sáng ở TP.HCM, không khí mát mẻ và trong lành, tôi thức dậy và nghĩ về việc sẽ ăn gì. Và món Việt đầu tiên xuất hiện trong đầu là phở.Không gì thỏa mãn hơn thế này, ngồi ở một chiếc bàn ọp ẹp giữa đám đông trong thành phố nhộn nhịp nhất đất nước vào sáng sớm, mùi khói xe máy gần như bị che lấp hoàn toàn bởi mùi húng quế xé nhỏ và nước dùng cực kỳ đặc trưng ngay trước mặt.Tôi đã ăn rất nhiều phở. Món phở Việt Nam có sự cân bằng hoàn hảo, nước dùng có hương vị thảo mộc và thơm, sợi phở trơn và dai, với thịt bò vừa chín, giá giòn, hành tây cắt mỏng, húng quế tươi và nhiều loại rau thơm khác. Tôi hiểu phở và tôi thích phở.Nhưng đây là món phở ngon nhất mà tôi từng ăn.Đó là phở Phú Vương, có trong danh sách giới thiệu của Michelin, không hẳn là nhà cung cấp phở cơ bản nhất của TP.HCM, nhưng chắc chắn không phải là nhà hàng sang trọng nhất. Bàn inox, ghế nhựa, dịch vụ bình dân. Nhưng nước dùng thì ngon đến kinh ngạc, tuyệt vời.Tôi có chưa đầy 48 giờ ở thành phố này trước khi lên du thuyền trên sông Mekong để đến Phnom Penh, và tôi dự định sẽ ăn thật nhiều món ngon ở Sài Gòn. Đây là thành phố có một số món ăn ngon nhất, có giá chỉ hơn vài đô la một chút...Tôi đến thành phố vào một buổi tối chỉ đủ thời gian để nhận phòng khách sạn của mình, Fusion Original Saigon Centre, rồi đi trên vỉa hè đông đúc hướng đến quán ăn Cô Liêng ở quận 3, cũng là nơi được giới thiệu trong danh sách Michelin.Quán ăn cũ kỹ, giản dị của Sài Gòn, với lò nướng than, tủ kính trưng bày ở phía trước và cách bày trí bàn ăn cơ bản trong không gian chật hẹp. Món đặc sản là bò lá lốt, với thịt bò xay ướp gia vị được gói trong lá lốt và nướng, ăn kèm với các loại rau thơm, rau ngâm chua và bánh tráng mỏng.Kết quả là ngọt, chua, mặn và mùi khói trộn lẫn tạo thành vị đặc trưng hoàn hảo của một phần ẩm thực Việt Nam, và cũng là loại phần ăn cực kỳ thanh nhã, đủ chỗ để bạn có thể ăn thêm một món khác.Vì thế, tôi nhất định phải ăn bánh mì.May mắn thay, bánh mì Huỳnh Hoa chỉ cách đó một đoạn đường. Tôi gọi ổ bánh mì truyền thống nhân pate, sốt mayonnaise, nhiều lát thịt heo xông khói, củ cải muối và cà rốt, và món chà bông heo đặc trưng của quán.Sáng hôm sau, tôi lại tiếp tục đi bộ đến Trung Nguyên Legend, một quán cà phê gần khách sạn lúc 6 giờ sáng để uống cà phê sữa đá, hay còn gọi là cà phê Việt Nam với sữa đặc và đá. Đây là cách tuyệt vời để bắt đầu một ngày mới.Quay lại khách sạn, tiệc buffet của nhà hàng có món phở bò tươi ngon, một tô phở cỡ vừa chứa đầy đủ mọi thứ bạn có thể mong đợi.Vài giờ sau, tôi thấy mình đang ở một nơi ám khói bụi của Đa Kao, quận 1, trên đường Nguyễn Cảnh Chân - nơi bán bún riêu tấp nập.Đây không phải là món dành cho người yếu tim: nước dùng được làm từ cà chua và cua nước ngọt, bún gạo hay bánh đa, thịt heo và da heo cắt miếng, hoa chuối cắt nhỏ, rau thơm tươi và tiết heo luộc trên cùng. Tôi chắc chắn đã tỉnh táo rồi, sau khi ăn một tô bốc khói.Bữa tối sau đó là bánh canh cua, một loại súp cua đặc với sợi bánh dai, tại bánh canh cua 87 ở quận 1.Và cuối cùng là ngày hôm sau, món phở tuyệt nhất trong đời tôi. Tôi sẽ ăn một bữa nữa ở phở Phú Vương, thêm một đĩa bánh cuốn với tôm và thịt heo, trước khi vội vã rời khỏi thành phố. Tuy nhiên, món phở sẽ ở lại với tôi mãi mãi, món mà tôi sẽ luôn theo đuổi và không bao giờ quên.